Thể loại: giang hồ, cường thủ hào đoạt, giáo chủ Ma giáo thụ, minh chủ Võ lâm công, song tính, sinh con, cầm tù
Giới thiệu
Góc bể chân trời thường hữu hạn, chỉ có tương tư lại vô bờ (*).
Truyện rất, rất, rất nhiều cờ đỏ, bạn đã được cảnh báo.
(*) Mộc Lan Hoa – Yến Thù
Trên đại điện, Hoàng Đế hỏi hắn muốn được ban thưởng gì.
Hắn nói hắn muốn từ hôn với ta, còn muốn cưới vị cô nương đó.
Hoàng Đế vui mừng, lập tức ban ba thánh chỉ, một chỉ từ hôn, một chỉ tứ hôn, một chỉ đón ta vào cung.
Ngày vào cung, ta tháo tấm khăn che mặt đã đeo nhiều năm, bình thản nhìn sự kinh ngạc của mọi người và ánh mắt ngơ ngẩn của Thần Võ Đại Tướng Quân.
Hoàng Đế thì đầy đắc ý đẩy tên thái giám bên cạnh ta ra, khoác tay ta khoe khoang rằng:
“Còn chưa nhanh bái kiến Quý Phi nương nương?”
Trong yến tiệc mùa thu.
Phu nhân Tống gia vừa nâng chén vừa đùa cợt, nói rằng tiểu thiếu gia nhà mình tám tuổi rồi mà vẫn còn tè dầm.
Ta nghe xong, để bụng.
Trước lúc cáo biệt, ta tháo sợi dây đỏ trên tóc xuống, nhét vào tay tiểu công tử nhà họ Tống, khẽ dặn:
“Này, buổi tối ngươi lấy cái này buộc... tiểu kê kê lại, sẽ không tè dầm nữa đâu.”
Sáng hôm sau, cả thành cười rần rần truyền nhau:
Tiểu công tử nhà họ Tống mắc chứng tật kín, cả đêm phải mời lang trung tới xem bệnh.
Về sau, Tiểu tướng quân Tống gia khải hoàn hồi triều.
Tân hoàng ban hôn.
Trong đêm động phòng hoa chúc —
Trên cổ tay hắn vẫn quấn sợi dây đỏ năm ấy ta trao.
Ánh mắt sâu thẳm, hắn cúi đầu gọi:
"Phu nhân~"
"Món nợ năm đó nàng dạy ta buộc dây—nay đến lúc đòi rồi~"
Ta:
"???" 😳
Là phần tiền truyện của "Hộc Châu Phu Nhân"
Giới thiệu:
Ngôn ngữ tuy lưu loát như vậy, tay của hắn vẫn còn chậm chạp treo trên không trung. Từ nhỏ hắn đã học được cách cúi đầu xưng thần với vận mệnh, làm thế nào để bẻ cong sự kiêu ngạo và tùy hứng của trẻ con, áp bức dưới khuôn mặt tươi cười không gì phá nổi như đúc sắt. Mỗi một lần hắn đều nghĩ, đây là một lần cuối cùng, nhưng mà mỗi một lần, luôn thất vọng.
Thang Càn Tự cũng không thúc giục hắn, nhặt lên áo choàng thuê rồng bằng gấm đỏ màu thạnh lựu trên mặt đất, phủi bụi, đi tới khoác lên vai hắn.
Mực chấm quá đậm, dần dần ngưng tụ tới đầu bút, tay Quý Sưởng run lên, liền rơi xuống một nét, đảo mắt thấm vào mặt giấy sạch sẽ, không thể vãn hồi loang ra.
Hắn cắn môi dưới, dứt khoát mượn dấu mực kia, nhanh chóng hạ bút viết:
"Trọng Húc hoàng huynh tả hữu : Thời cuộc nguy cấp."
Trong mắt nam hài tràn đầy nước mắt, nhưng vẫn một mạch viết tiếp.
Thư viết liền, luôn luôn không nhiều không ít mười hai hàng, bút trí thanh đoan. Hoàng tử triều đình, mỗi người đều có bản lĩnh như vậy. Quý Sưởng ở trên giấy trắng mực đen hạ xuống ấn tỷ chu sa của hắn, tinh tế quan sát, sau đó gấp lại, giao cho Thang Càn Tự. Vẻ mặt ngây thơ tuyệt quyết khiến Thang Càn Tự nhớ tới tay cờ bạc đặt đồng tiền vàng cuối cùng trong sòng bạc.
Ta cải trang thành nam để thi khoa cử, làm quan lớn.
Kết quả một ngày nọ đột nhiên nhận được thư tình của Hoàng đế: "Tay áo trẫm, vì người mà đứt."
Ta : ???
Trọng sinh về ngày vừa gả vào Hầu phủ.
Biểu muội của phu quân đến hành lễ với ta.
"Trân Nhi bái kiến biểu tẩu!"
Ta vội vàng đỡ nàng đứng dậy, nhân tiện bắt mạch cho nàng.
"Đây chính là ngoại thất mà phu quân dưỡng trong phủ sao? Thật sự là một mỹ nhân, mau mau đứng lên!"
"Vẫn đang mang thai nữa, đừng để mệt mỏi!"
Khách khứa ngồi đầy sảnh: "???"
Phu quân vừa kinh hãi vừa tức giận.
"Ngươi đang nói bậy bạ gì đó? Biểu muội còn chưa xuất giá, trong sạch vô cùng, sao có thể để ngươi tùy tiện bịa đặt…"
Biểu muội với vẻ mặt oan ức bỗng quay đầu, nôn khan.
"Ọe~"
Ta: "Gì cơ? Ngươi không thừa nhận? Hay là… bị cưỡng ép sao?"
"Biểu muội đừng sợ, nếu chịu ấm ức gì, cứ nói với biểu tẩu, tẩu tẩu sẽ làm chủ cho muội!"
Năm ta ba tuổi, đang bận cho heo ăn thì có một đạo sĩ què nhìn chằm chằm vào ta, nói rằng số mệnh ta cao quý không thể tả. Ta không tin. Ta nghi là chân hắn bị đánh què vì toàn nói bậy.
Bởi vì mười ba năm sau, cha mẹ thân sinh của ta là Thừa tướng và phu nhân đã tìm được ta. Bọn họ muốn ta thay thế vị thiên kim giả kia, gả cho vị tiểu vương gia hoang dâm vô độ nhất kinh thành làm kế thê.
Một tháng trước ngày xuất giá, đúng dịp Hoàng thượng tổ chức yến tiệc sinh thần. Mang tâm thế liều c,h,ế,t, ta rút dao mổ heo lao về phía Hoàng đế. Lưỡi dao lệch đi, máu chảy ròng ròng trên cánh tay. Đôi mắt ta sáng lên vì kích động, nhìn thẳng vào vị phụ thân Thừa tướng mặt mày tái mét, kích động nói:
"Phụ thân! Nữ nhi đã nhẫn nhục chịu đựng, khổ luyện đao pháp mổ heo suốt mười ba năm, cuối cùng cũng g,i,ế,t được cẩu hoàng đế trong miệng người rồi!"
"Long bào mà mẫu thân thêu theo lệnh của người, nữ nhi cũng đã giấu vào ngăn bí mật rồi."
"Tám ngàn lượng sính lễ người nhận khi gả nữ nhi, con đều dùng để thu mua tử sĩ, mở đường cho huynh trưởng lên làm Thái tử."
"Chỉ cần người hạ lệnh một tiếng, tất cả chúng ta sẽ ủng hộ người cướp ngôi xưng Đế!"